Trà Móng Rồng – Hơi thở của đá và mây (Hà Giang)
Ở tận cùng phía Bắc Tổ quốc, nơi đá và trời gặp nhau, có một vùng trà cổ thụ ẩn mình giữa đại ngàn Hà Giang. Người Mông nơi đây gọi loại trà quý nhất bằng cái tên vừa huyền thoại vừa gần gũi: “trà móng rồng” — vì búp trà dài, cong vút như móng vuốt rồng vươn giữa mây ngàn, và vì vị của nó dữ dội như núi, mà cũng dịu dàng như sương đầu ngày.
Những cây trà cổ hàng trăm năm tuổi mọc rải rác trên các triền núi cao 1200–1600m, nơi khí hậu khắc nghiệt, đất đá cằn cỗi, nhưng lại là nơi tích tụ linh khí đất trời. Cây không cao, rễ bám chắc vào đá, tán xòe như tay người già. Mỗi búp trà mọc ra là kết tinh của mưa, gió, và sương phủ quanh năm.
Người dân bản địa chỉ hái trà vào lúc sáng sớm, khi lá còn thở cùng sương, tay chạm vào là ướt lạnh như chạm vào hơi thở của rừng. Sau khi hái, búp trà được sao thủ công bằng chảo gang trên bếp củi, đảo bằng tay liên tục cho đến khi trà cuộn lại, khô nhưng vẫn giữ được lớp tơ mỏng phủ bên ngoài — như lớp vảy bạc trên móng rồng.
Chén trà móng rồng Hà Giang pha ra có màu xanh vàng nhạt, hương khói nhẹ, thoảng mùi hoa rừng và gỗ núi, vị chát dịu ban đầu, nhưng càng uống lại càng ngọt, ngọt mãi như dư âm của núi rừng vọng lại trong tâm khảm. Người sành trà không vội — họ chậm rãi uống, lắng nghe mùi hương, như lắng nghe tiếng đất đá kể chuyện ngàn năm.
Xuất xứ: Vùng núi cao Hà Giang (Xín Mần, Hoàng Su Phì...)
Độ cao trồng trà: Trên 1200m
Loại trà: Trà xanh cổ thụ, sao thủ công
Đặc điểm: Búp trà dài, cong, có lớp lông tơ trắng bạc; nước trà trong, vị thanh mát, hậu ngọt dài
Cách pha: 5g trà cho 150ml nước 85–90°C, hãm 30–45 giây ở nước đầu, tăng thời gian ở các nước sau